Đó là sự thật mà anh phải chấp nhận nhưng anh chỉ chấp nhận giống như chấp nhận một cuộc thực tập yêu đương, thực tập ở xa em chứ không chấp nhận chia tay. Em hiểu cho anh điều này nha!!!
Anh đã viết nhiều bài cho em nhưng đây là bài viết đầu tiên, ngày đầu tiên mà trái tim anh ở hơi xa trái tim em. Anh luôn hy vọng đến bài viết thứ hai, hoặc thứ ba hay một bài viết gần nhất sau này,..em sẽ trở về bên anh, nắm tay anh, cho anh một nụ hôn tha thứ. Mà cũng có thể ngày mai nhỉ!!! thì cứ hy vọng đi, vì anh tin tình yêu em dành cho anh mà. Tối hôm qua anh được chuyên gia tâm lý tư vấn, anh cảm thấy nhẹ nhỏm hơn nhiều. Nhẹ nhỏm không có nghĩa là anh sẻ buông lơi, không có nghĩa là anh chấp nhận mất em. Mà nhẹ nhỏm ở đây là anh nhận ra rằng anh đã bỏ được những ích kỷ, ghen tuông, nhỏ nhen, mù quáng,...
Anh kịp nhận ra rằng chính anh cũng cần thời gian. Tại sao anh lại cần thời gian? Đó là vì anh quá yêu em mà anh đã phạm sai lầm, anh cần thời gian để cũng vì yêu em mà anh sửa đổi, để dọn dẹp hết những rác rưởi trong lòng anh mà đón em về. Tuy nhiên cảm giác bị bỏ rơi và cảm giác mất mác vẫn còn, vì thế anh cần thời gian, thời gian sẽ nói cho anh biết rằng: "Ox của bé Nhung iu ơi! anh không bị bỏ rơi đâu, chẳng qua là bé Nhung chỉ tạm thời đi xa một thời gian thôi à. Tôi tin chắc rằng bé Nhung sẽ trở về với anh vì tôi thấy và cảm nhận được tình yêu của cô ấy dành cho anh nhiều biết dường nào, anh có biết cô ấy yêu anh nhiều lắm không?! Vì cô ấy yêu anh nên cô ấy nói đã chịu đựng, tại sao cô ấy chịu đựng, vì cô ấy yêu anh, cô ấy muốn anh thay đổi. Và anh không phải mất mác, anh có mất cô ấy đâu! Anh có biết tại sao cô ấy ra đi không, vì cô ấy muốn đó là động lực để anh thay đổi. Hiểu chưa, tôi giúp anh, cố lên!! Và tôi báo cho anh biết Bx anh sẽ quay trở về!!"
Bây giờ anh mới biết và nhận ra rằng không phải lúc nào anh cũng nói, Nhung ơi anh yêu em nhiều lắm là đủ đâu, mà anh cần thể hiện như thế nào để em vui, em hạnh phúc. Tối qua em không đến chổ hẹn anh buồn lắm nhưng biết đâu đó lại là điều đúng đắn. Vì khi gặp nhau có thể em đang giận thì sẽ không giải quyết được gì mà còn làm cho anh xa em hơn.
Anh luôn tự nhủ anh sẽ không mất em, vì em đã hứa em mãi là của anh và anh mãi là của em. Thời gian trôi qua anh thấy mình nhỏ nhen, ích kỷ quá em hả?! Anh sẽ thay đổi, chắc sẽ thay đổt ngay từ bây giờ, vấn đề là làm sao cho em thấy sự thay đổi của anh!!!
Đây là bài viết đầu tiên từ đầu tới giờ mà anh viết dài nhất, em có cảm thấy điều đó không? Vì anh chỉ còn một cách duy nhất này thôi để thể hiện hết tấm lòng của anh, tình yêu của anh!!! Hứa với anh, ngày nào cũng đọc blog của anh nha!! Vì chỉ có thế em mới thấy sự thay đổi của anh và quay về với anh, em nhé!!?
Mấy ngày trước anh còn nghĩ thế này: " Đêm...có những đêm như thế để tôi chợt nhớ về người, nhớ về người trong nổi xót xa đau, người đã đến bên đời tôi cứ như một giấc mơ, đến bên tôi sẽ chia cho tôi những ngọt ngào cay đắng, để tôi cứ ngỡ rằng trọn đời này người sẽ ở bên tôi,...Niềm hạnh phúc hân hoan ấy rồi có lúc cũng chợt tắt lịm như tia nắng cuối chiều, tôi xót xa, tôi buồn, tôi tuyệt vọng, tôi đau khổ...Và dù thế nào thì tôi biết rằng người cũng chẳng thể nào đến bên tôi....Người có biết tôi đau như thế nào khi người đành tâm nói : Em hết cảm giác yêu anh rồi! Ai đã hứa cùng tôi đi đến suốt cuộc đời! Thế sao giờ người cũng bỏ tôi mà đi! Ai đã hứa dù khó khăn thế nào cũng sẽ không rời xa tôi! Lời hứa của người là vậy đó sao?. Có còn không những kỷ niệm ngày xưa, có còn không của một thời ký ức! Còn không? Tôi muốn hỏi người có còn không? Nhưng tôi không đủ can đảm để giữ người ở lại bên tôi, tôi chỉ đủ can đảm để nó lên tiếng tôi cần người xin người đừng đi, tôi cũng chỉ đủ can đảm để nói với người tôi không muốn người rời xa tôi….nhưng tôi chết ngất trong tuyệt vọng vì người đã quyết tâm quá. Phải chăng người hết yêu tôi. Tôi im lặng trong nổi đau nhìn người dần khuất xa, xa tôi mãi mãi".
Nhưng sau khi nghĩ thông suốt anh mới biết rằng sự ra đi của em là sự thể hiện tình yêu của em dành cho anh. Em yêu, BX Nhung iu của anh!!! Anh đã, đang thay đổi. Quay về nha em, về với anh như xưa đi!!! Không khi nào anh lại cảm thấy nhớ em nhiều đến thế này như bây giờ! Em đã nói: "Em hết rung động với những câu nói yêu thương của anh rồi" Nhưng em ơi! hãy nghe như em đã từng nghe nhịp tim anh đập, hãy cảm nhận như đã từng cảm nhận vị ngọt của đôi môi anh, hãy rung động như đã từng rung động với vòng tay ấm áp của anh trao!!!
Anh nhớ quá và lập đi lập lại lời bài hát " Ở PHƯƠNG ĐÓ HÃY THA THỨ CHO ANH". Vì sao anh chẳng nghe, vì sao anh chẳng tin lời em để đến nông nổi này. Giờ anh có tiếc nuối, giờ anh có nhận lỗi thì cũng chẳng mong được người sẽ thứ tha. Nhưng Nhung ơi!! Ở phương đó hãy tha thứ cho anh người ơi!!! Anh thay đổi mà em nhé!!!
Ngày thứ nhất xa nhau
Ngày dài theo nhung nhớ
Vì sao anh trăn trở
Vì sao anh nghẹn ngào
Khi anh nói chia tay
Anh đau hơn em nữa
Nhung ơi em có biết
Anh chỉ có em thôi
Là lẻ sống cho đời
Là nụ cười hạnh phúc
Nay em lại giận anh
Lần này sao lâu quá
Nhung ơi anh xin lỗi
Đừng giân anh nữa nha
Tha lỗi anh đi mà
Anh yêu em nhiều lắm
Hứa rằng anh thay đổi
Để em thấy vui hơn
Để ngày dài hạnh phúc
Để đêm thôi mong chờ
Đừng giận nhé em yêu
Anh tin và anh đợi
Một ngày sẽ không xa
Quay về bên anh nhé!!!